shuǎng
塽 shuǎng ㄕㄨㄤˇ
◎ 高而向阳、干燥的地方。
塽 shuǎng
〈名词〉
指高而明朗的地方。同“爽” [a high and clear place]
塽地高明处。通作爽。——《集韵》
塽 ㄕㄨㄤˇ shuǎng
高朗的地方。《集韵·上声·养韵》:「塽,地高明处。」
xǐng
bēng
bèi
qiǎ
jī
huàn
yíng
xiāo
kuǎn
yì
yǐ
móu
tiáo
wǔ
yā
yī
dài
kuáng
xié
lì
chéng
wǎn
shài
jù
xué
lè
mín
jiǎn
dōng
bō
hú
xì
wù
shào
sī